Tuổi thơ tự ti
Tự ti là gì?
Tự ti là một tâm lý tự coi thường, đánh giá thấp và thiếu tự tin vào chính bản thân, luôn cho rằng bản thân thua kém người khác; và tuổi thơ mình luôn cảm thấy tự ti theo đúng định nghĩa đó.
Ngay từ nhỏ, mình luôn được gắn cái mác, đen đúa đi kèm với xấu xí. Mình luôn bị gia đình chê bai vì đen nhẻm, một đứa con gái đen đúa. Mẹ mình thì có làn da trắng, những người trong gia đình nội thường xuyên bảo mình không phải con mẹ mình, mình là con bà bán mít, con bà miên ( campuchia bây giờ), cả bên nội, đặc biệt là các cô cứ liên tục chê bai và xỉa xói, có cô còn bảo: “nhìn nó ốm nhom, nhỏ con và mặt thì đen như da trâu” , những lời miệt thị đó đối với một đứa trẻ 6,7 tuổi là một điều khủng khiếp.
Dần dần, khi nghe những lời đó, mình cảm thấy rất mất tự tin, mình cũng không dám lên tiếng, không dám nói lên chính kiến của mình, đi đâu cũng gầm mặt xuống, cũng chẳng dám làm quen và kết bạn với ai. Sự tự ti ăn sâu vào suy nghĩ của mình đến nỗi một hôm có một bác bạn của ba mình đến chơi, bác ấy bảo:
” Con bé có làn da bánh mật và có chiếc mũi nhìn xinh gái quá”
Mình ngay lập tức đáp lại rằng: ” con thấy nó xấu mà” , hoặc mình sẽ nói thêm, ” nhưng mà nó có một cái sẹo trên mũi, bác xem nè.” mình sẽ luôn moi thêm mọi khuyết điểm của mình ra để đáp lại lời khen ấy.
Và mình chẳng dám tin những lời khen đó là thật.
(Có thể ở thời điểm đó, bác ấy khen cho vui cũng có thể bác ấy có góc nhìn khác, thay vì làn da đen đúa thì bác bảo là da bánh mật, đối với một đứa trẻ thì mình nghe thật là dễ chịu và nhẹ nhàng hẳn đi)
Để bù đắp cho sự tự ti của mình, mình luôn ý thức là mình cần phải chăm chỉ và nỗ lực hơn, mình cố gắng học tập thật giỏi suốt những năm ngồi trên ghế nhà trường, có khi là đại diện trường phát biểu, làm cho ba mẹ mình tự hào vì điều đó, làm người ta cũng có cái nhìn khác về mình, mình cố gắng để vượt qua nỗi mặc cảm vẻ bề ngoài không bằng người khác.
Năm 18 tuổi, mình lên Sài Gòn đi học, mình tiết kiệm tiền và tắm trắng, mua kem dưỡng để lao vào mốt da trắng, mình làm mọi cách để có một làn da sáng sủa hơn.
Nhưng không biết sao, da mình chỉ có bớt đen đi thôi, chứ không trắng (cười).
Bao nhiêu tiền bạc mình tiết kiệm được đều dồn vào việc tắm trắng, mình ám ảnh một làn da trắng. Lúc nhỏ, mình đã được nhét vào đầu những suy nghĩ như: con gái da trắng thì mới lấy được chồng tốt, con gái da trắng thì mới sung sướng, con gái da trắng thì mới hạnh phúc, con đường rộng mở, con gái da trắng thì mới được cuộc đời ưu ái….
Cả một tuổi thơ mình luôn sống trong mặc cảm và tự ti. Những câu nói tưởng như vô tình ấy vẫn còn đọng lại mãi trong ký ức mình, cho đến hiện tại, thỉnh thoảng mình cũng nhớ lại.
Mình đã cố gắng học hành và tốt nghiệp thạc sĩ, mình có việc làm ở một công ty lớn mà mình từng ao ước, mình làm quản lý của một nhóm kinh doanh ( bên công ty mình gọi là business development), nhưng thật lòng từ sâu bên trong mình chưa vơi đi sự tự ti ăn sâu vào tâm thức mình lúc nhỏ.
Mình biết, chúng ta sẽ không thể kiểm soát lời nói, suy nghĩ của bất kỳ ai, việc của mình là thay đổi bản thân. Chúng ta Thay đổi theo lời nói của người khác cũng hoàn toàn không giải quyết được hết vấn đề. Nên mình đã tự nhìn nhận lại và làm những điều sau đây để giúp mình cải thiện hơn:
1. Mở rộng góc nhìn và học cách biết ơn:
Đã đến lúc mình cần cho bản thân mình nhiều góc nhìn hơn thay vì cứ đâm đầu thay đổi theo những lời chê bai của người khác. Mình thấy được rằng, việc xấu đẹp là tùy vào tiêu chuẩn đánh giá của mỗi người. Ví dụ các cuộc thi người mẫu thì cần một body đẹp, gương mặt khả ái chứ đâu quá chú trọng đến màu da, hoặc đối với chuẩn của một bạn nam nào đó, chỉ cần bạn có gương mặt dễ nhìn, tính tình hòa nhã, duyên dáng là họ cũng đã đánh giá bạn là người dễ thương rồi; những bạn gái ở Châu Phi, không có làn da trắng họ vẫn xinh đẹp trong mắt của người đàn ông của họ và vẫn thành công và vô cùng tự tin mà… và còn rất nhiều ví dụ khác để cho thấy rằng không phải cứ hễ da đen là không xinh đẹp, cứ hễ da đen là cuộc đời không ưu ái.
Mình không bàn đến chuyện bạn thích một làn da trắng thật sự chứ không phải vì bị ai đó chê bai mà bạn phải thay đổi và với công nghệ hiện đại như ngày nay thì bạn có rất nhiều giải pháp.
Mình đang nói đến vấn đề, chúng ta bị chê bai theo một góc nhìn phiến diện của ai đó, và chúng ta đang dần cảm thấy mất tự tin. Hẳn là đã đến lúc, chúng ta cần có một nội tâm mạnh mẽ để phớt lờ đi những lời chê bai đó và tận sâu bên trong mình cần học bài học chấp nhận và biết ơn hiện tại, những gì tạo hóa đã mang đến cho chúng ta.
Mỗi ngày mình đều viết về 10-20 điều mình thấy biết ơn, dù là nó nhỏ xíu, như là: mình biết ơn vì mình được đến trường, mình biết ơn vì được tiếp cận tri thức, mình biết ơn vì có nhà để ở, một cơ thể lành lặn và khỏe mạnh, mình biết ơn vì có đôi mắt sáng, …. Ngày nào mình cũng viết thật nhiều điều mình biết ơn, tập trung vào những điều mình có, thay vì mình không có, mình thấy cuộc sống đủ đầy và tích cực hơn, dần dần mình cũng cảm thấy yêu luôn cái làn da của mình, dù có đen một chút cũng không có ảnh hưởng gì.
2. Ngừng việc so sánh với người khác và bước ra mối quan hệ độc hại
Mình ngừng đem bản thân mình đi so sánh với một bạn nữ trắng trẻo khác rồi tự buồn rầu, mỗi người sẽ có một tiêu chuẩn về cái đẹp khác nhau. Việc so sánh với bất cứ ai cũng là khập khiễng. Và đặc biệt là những người xung quanh đem mình đi so sánh với người khác.
Hồi trước mình có quen và tìm hiểu một bạn nam, bạn cố ý nói rằng mình lên cân và trông có vẻ mập mạp hơn so với bạn gái của bạn từng quen. Ngay lập tức, mình rời bỏ mối quan hệ này mà không hề tiếc nuối. Vì bạn biết không, nếu anh ấy thật sự để tâm đến bạn thì anh ấy sẽ giúp đỡ bạn tốt hơn phiên bản của chính bạn, chứ không đem bạn đi so sánh với những cô gái khác. Và anh ta sẽ nhìn ra những điểm mạnh, những điểm tốt từ bạn chứ không phải suốt ngày chăm chăm vào điểm xấu và chê bai khiến bạn tự ti.
Mình nghĩ rằng đó là dấu hiệu cho thấy đã đến lúc bạn rời khỏi mối quan hệ đó, tránh xa những người hay “dìm hàng” mình đi, vì càng sống bên họ bạn cũng không thể tự tin thêm được; hãy ở bên những cho bạn động lực để phát triển, những người khuyến khích, cổ vũ bạn thay đổi tốt hơn phiên của bạn trước đây. Cuộc đời đã có quá nhiều việc khiến ta phải để tâm rồi, vậy hà tất gì ta lại phải chịu đựng thêm một người không tôn trọng mình nữa đúng không.
Cá nhân mình nghĩ, yêu đương mà khiến cuộc sống cả hai tốt đẹp hơn,cùng đồng hành, tương trợ cho nhau thì mới là mối quan hệ xứng đáng để đầu tư.
KẾT
Không ai trên đời này hoàn hảo cả, và bản thân mình cũng đang cố gắng cải thiện từng ngày, mình tin mọi người đang cũng như vậy. Mỗi cái đẹp sẽ có một tiêu chuẩn riêng, hãy sống theo tiêu chuẩn phù hợp nhất của chính bản thân mình, theo cách của riêng mình, việc của mình là đừng tự bỏ rơi và coi thường chính mình.
Bài học biết ơn về cuộc sống, biết ơn về những điều mình đang có thực sự là một liệu pháp hiệu quả chữa lành những uất ức, mặc cảm, tuổi hờn, đố kỵ mà mình từng mang theo suốt cả một tuổi thơ dài.
Biết ơn cuộc đời này được ví như là một loại “kỹ năng” quan trọng mà chúng ta cần mài giũa thường xuyên, hãy thử đặt mình ở một góc nhìn khác và biết ơn hơn những gì ta đang nhận, bạn sẽ thấy tạo hóa cho chúng ta thật nhiều điều diệu kỳ rồi.
Mình hy vọng rằng bạn sẽ không bị đặt theo một tiêu chuẩn nào để rồi mệt nhoài chạy theo những tiêu chuẩn ấy, hãy là chính mình, yêu thương và cải thiện mình, làm cho mình tốt hơn phiên bản của mình ngày hôm qua vậy đã là quá tuyệt vời rồi.
Cảm ơn bạn đã ghé ” ngôi nhà Phuong Linh SP” và đọc những dòng chia sẻ của mình. Nếu bài viết này hữu ích với bạn, hãy để lại bình luận cho mình biết và chia sẻ với bạn bè nhé!
- 24 Tháng hai, 2023
- 369
- WRITE A COMMENT
Bài viết mới
Bình luận gần đây
- ElicTran trong Tuổi thơ tự ti
- phuonglinh trong Đi làm hết lòng
- phuonglinh trong Đi làm hết lòng
- Thor trong Đi làm hết lòng
- Louie Lữ trong Đi làm hết lòng
đừng tự ti, luôn vui vẻ chị nhé!